“Gia tài của cha” được viết với hơi văn liền mạch. Những đối thoại linh hoạt, đời thường. Những lớp lang tự sự cũng gọn gàng. Vợ chồng ông Quyết đã dành cho con cháu tất cả tài sản vật chất, tinh thần, thậm chí cả sức khỏe. Nhưng đổi lại, họ nhận về một gia tài rách nát, vụn vỡ. Hình ảnh ông Quyết gầy yếu, thất thểu trên đường nắng, vác theo chiếc bao tải cũ, trong đó có bộ ấm chén vỡ, cái điếu cày giập nát, vài bộ quần áo cũ, chiếc đèn dầu từ thời đứa con còn đi học - hình ảnh ấy mãi nhói lòng, và giận dữ, xót xa!