Truyện ngắn "Vệt nắng cuối rẻo đồi" có cốt truyện không hẳn là mới, nhưng cách viết, cách diễn đạt của tác giả mang đến nhiều ấn tượng. Bối cảnh của truyện là một vùng miền núi, nơi có “xóm góa” - xóm của những người phụ nữ lẻ bóng, không chồng. Vũ là nhân vật nữ chính, sống với hai đứa con nhỏ. Du là người đàn ông chưa từng lập gia đình, đem lòng yêu thương Vũ, muốn cưới Vũ, mặc sự ngăn cản của bà cụ thân sinh... Truyện có bước ngoặt quan trọng khi Riễn, chồng chính thức của Vũ, người đã từng phụ bạc Vũ bỗng trở về. Trong lòng Vũ cũng có ý định nối lại với Riễn. Nhưng Riễn tính tình hung hãn, cục cằn, vẫn chứng nào tật ấy, lại tiếp tục giở thói đánh đập Vũ rất tàn nhẫn...
Nhà cửa lòi thòi như đụn rơm rút dở. Cái điếu cày chết đứng ở xó cũi, mù hóng quây tịt lỗ nỏ. Kệ thờ co ro rét. Vạc giường chỗ trồi chỗ sụt, lởn cởn như hàm răng sứt sẹo. Gà vào tận chỗ cái kiềng thọt chân để bới. Phân gà một quãng một bãi. Lá tre, lá mít cháy dở nằm vất vơ giữa bừa bộn, nhớp nhúa...