Trong đời thường, nhà văn Lê Văn Thảo là một kẻ sĩ rất khiêm tốn, kiệm lời, trong tác phẩm, chắc nhà văn cũng thầm ước sao cho ai nấy sống được như Sáu Dương trong "Ông cá hô" để xã hội có được những “Ông cá hô ” thực mà không ảo trong đời thường cũng như xã hội văn chương.
Làng tôi là một cù lao nhỏ nằm giữa sông Hậu, nhỏ đến chỉ đi dạo một buổi chiều là hết. Người ta gọi nó là Cồn Te, dài cũng được vài ba cây số nhưng bề ngang mỏng dính, đứng bờ bên này nhìn thấy bờ bên kia. Có chừng vài trăm nóc nhà nằm rải rác trong các khóm cây um tùm, cây ăn trái lẫn với tre trúc, cây hoang cỏ dại mọc tràn lan, nhiều nhất là cây trâm bầu chẳng ai trồng và cũng chẳng dùng được việc gì,...