Truyện ngắn "Vệt nắng cuối rẻo đồi" có cốt truyện không hẳn là mới, nhưng cách viết, cách diễn đạt của tác giả mang đến nhiều ấn tượng. Bối cảnh của truyện là một vùng miền núi, nơi có “xóm góa” – xóm của những người phụ nữ lẻ bóng, không chồng. Vũ là nhân vật nữ chính, sống với hai đứa con nhỏ. Du là người đàn ông chưa từng lập gia đình, đem lòng yêu thương Vũ, muốn cưới Vũ, mặc sự ngăn cản của bà cụ thân sinh... Truyện có bước ngoặt quan trọng khi Riễn, chồng chính thức của Vũ, người đã từng phụ bạc Vũ bỗng trở về. Trong lòng Vũ cũng có ý định nối lại với Riễn. Nhưng Riễn tính tình hung hãn, cục cằn, vẫn chứng nào tật ấy, lại tiếp tục giở thói đánh đập Vũ rất tàn nhẫn...
Sim độ này còi cọc, hạt nêm chặt quả, chát roẹt và tịt ruột. Du rẽ lá để tìm những quả nở như ve cỏ hút no máu còn dinh dính phấn. Y lội dọc con rãnh có vết xe bò khô khốc. Miệng định hát để xua đi hoang vắng, thấy có bóng người lại thôi. Đàn bà đi chặt củi, hái bồ kết nom ai cũng lôi thôi, người dặm đầy mét mủ. Siết chặt bó củi sim dở tươi, dở héo bằng sợi dây leo dứt ở bụi rậm, biết y tiến lại gần nhưng thị không hỏi...