Sau khi Phước qua đời, cả nhân vật "tôi” và Văn dường như không ngừng hoài nghi rằng mình chẳng phải là người được yêu. Trong mạch kể chuyện pha trộn giữa quá khứ và hiện tại, “Vân tay mắt Phật” dường như có nhiều hơn một câu chuyện. Chuyện tình ba người với nhiều éo le là một nhẽ, nhưng rộng hơn, đó là câu chuyện về nông thôn, về người nhà quê tồn tại trong mỗi nhân vật, trong cả chúng ta...